Đỗ trường Ngân hàng nhưng tôi không dám học vì sợ thất nghiệp do...không phải con ông cháu cha

Tôi sinh ra và lớn lên tại một huyện miền quê của Tỉnh Đồng Nai, một gia đình đông con với 8 anh chị em, trong các anh chị em, tôi may mắn được cho ăn hoc đầy đủ nhất nhà, năm 1996 tôi thi đại học và đỗ vào Đại Học Kinh Tế - và đậu vào Trường Cao Cấp Ngân hàng (sau này là Đại Học Ngân hàng). Cầm kết quả trên tay, không từ nào tả hết niềm vui, ước mơ đã trong tầm với. Tuy nhiên, theo kinh nghiệm tương truyền của những người đi trước, nói rằng: Muốn vào làm Ngân Hàng phải là “con ông, cháu cha” mới vào làm được hoặc nhiều tiền lắm mới xin vào được, nghe vậy tôi hoang mang quá vì tôi vừa không có tiền, vừa không có “quyền”, nên tôi đã quyết định chọn học Trường Đại học Kinh Tế - Khoa Kế Toán – kiểm Toán (một ngành cũng rất “hot” thời bấy giờ).

Năm 2000 tôi ra trường, cũng như bao sinh viên mới ra trường, tôi cũng xin được làm kế toán tại một công ty, tuy nhiên nỗi khát khao vẫn ấp ủ trong tôi, mỗi lần tôi tiếp xúc với ai là nhân viên ngân hàng, tôi cũng ngưỡng mộ.

null

Năm 2005, cơ duyên đã đến với tôi. Tiếp xúc với một bé – sau này là đồng nghiệp của tôi – Nhân viên ngân hàng Sacombank, tôi đã hỏi: chị nghe nói muốn vào làm ngân hàng phải “con ông, cháu cha” phải không em? Câu trả lời: Đâu có chị, em cũng đâu có quen ai nhưng em vẫn xin được đấy thôi. Lúc ấy bất chợt trong tôi nảy sinh ra ý muốn làm ngân hàng, và tôi trao đổi số điện thoại với em, nói nếu khi nào có tuyển dụng thì báo giúp tội, em cũng vui vẻ nhận lời. Em còn hỏi lại, "Chị muốn làm hả? Nhưng em báo trước là làm ngân hàng cực lắm nhe chị". Cực mấy chị cũng làm, ước mơ của chị mà – tôi trả lời em.

6 tháng sau, nhận được cuộc gọi của em gái tôi quen báo rằng ngân hàng đang tuyển dụng, tôi đã nộp đơn tại bộ phận hành chính Ngân hàng Sacombank Đồng Nai. Vượt qua các cuộc thi test, các đợt phỏng vấn gay go, cuối cùng tôi đã trúng tuyển vào vị trí giao dịch viên. Ước mơ đã thành hiện thực, niềm tin thắp sáng, những suy nghĩ tiêu cực trong tôi tan biến, tôi thầm nhủ tại sao may mắn lại mỉm cười với tôi và tôi đã chứng minh được những định kiến cổ hủ, xa xưa về ngành ngân hàng là không đúng.

Tôi đã cố gắng nỗ lực, trau dồi kiến thức chuyên môn ngân hàng, trong quá trình làm một giao dịch viên, vui cũng có, buồn cũng có. Vui khi khách hàng khen cô nhân viên dễ thương, phục vụ nhanh chóng, được sếp biểu dương vì đạt chỉ tiêu, thỉnh thoảng cũng buồn vì cũng có khi không nhận được sự cảm thông từ phía khách hàng.

Sacombank là một môi trường làm việc tốt, chuyên nghiệp luôn tạo cơ hội thăng tiến cho nhân viên, có quy hoạch cán bộ quản lý qua các kỳ thi tuyển. Sau 6 năm nỗ lực, tôi đã được bổ nhiệm chức danh Phó Phòng giao dịch tại Sacombank Phòng giao dịch Biên Hòa – Một cấp quản lý trung gian. Bất kỳ một vị trí nào cũng có niềm vui và một số áp lực nhất định, nhưng tôi tự nhủ mình rằng hãy biến thách thức thành cơ hội, tìm niềm vui trong công việc và trong môi trường làm việc, và tôi cũng đã đạt được một số thành tích nhất định trên con đường sự nghiệp của mình.

 

Hiện tại, tôi rất yêu thích và cảm thấy may mắn trên con đường sự nghiệp, mấy ai thực hiện được ước mơ của mình, nếu không mạnh dạn tự tin.

Qua đây, tôi cũng muốn nhắn nhủ các bạn, các em rằng: Ngành Ngân hàng luôn chào đón mọi thành viên, chỉ cần có ước mơ, có năng lực, có đạo đức, hãy mạnh dạn chọn ngành ngân hàng. Đừng từ bỏ ước mơ của mình, nếu cơ duyên không đến với tôi, thì ước mơ của tôi đã vuột khỏi tầm tay, chỉ vì những định kiến sai lệch, mà tôi nghĩ vẫn còn tồn tại cho đến nay.

Nguyễn Hữu Huỳnh Anh (Sacombank Đồng Nai)

Theo Trí thức trẻ

0