Làm tài chính cần tâm phải vững, nếu không sẽ bị cuốn theo cám dỗ, phá hoại công ty
Như bao bạn bè học cùng khóa đại học ngành Công nghệ Thực phẩm năm 2010, tôi mơ ước ra trường sẽ có tấm bằng sáng giá, một công việc ổn định và nhiều thứ khác nữa. Thế là tôi quyết tâm học để đổi lấy những ước mơ đó mà đến bây giờ nghĩ lại mới thấy “mơ ước đó chỉ là nhất thời lúc tôi đang chập chững vào đời”. Sau 3 năm chăm chỉ đèn sách tôi được trường chọn làm sinh viên tiêu biểu năm cuối để nghiên cứu lên men ca cao rồi sau đó sản xuất chocolate xuất khẩu sang Nhật, đúng những gì mà tôi dự định sau hơn 1 năm nghiên cứu tôi và đội nhóm đã cho ra công thức phối trộn thành công tỉ lệ nấm men: vi khuẩn trong lên men ca cao để sản xuất ra sản phẩm chocolate tươi chất lượng cao.
Khi công trình nghiên cứu thành công cũng là lúc tôi đứng giữ ngã 3 đường: ở lại tiếp tục phát triển sản phẩm chocolate hoặc là xin một công việc để phát triển bản thân hơn. Sau hơn 3 ngày đắn đo suy nghĩ cuối cùng tôi cũng đã quyết định chọn đi tìm công việc theo đúng chuyên nghành.
Nhưng cuộc đời không như mơ, tôi xin tận 4 công ty thực phẩm nhưng toàn bị rớt vòng phỏng vấn cuối cùng với lý do chỉ vì kỹ năng giải quyết tình huống trong công việc tôi quá yếu. Nên tôi quyết định tìm công việc trong lĩnh vực kinh doanh để phát triển kỹ năng hơn, không lâu sau tôi xin được việc tại công ty tài chính Homecredit với chức vụ nhân viên hỗ trợ kinh doanh.
Vào mùa hè tháng 06/2015 tôi nhận việc chính thức, lúc đó với tôi công việc này khá mới mẻ, cộng thêm tôi đọc các bài báo chủ đề khủng hoảng kinh tế năm 2011 liên quan tới tài chính làm tôi rất nản. Nhưng cũng rất may mắn sau 3 ngày được đào tạo kiến thức tài chính tại công ty, tôi lấy lại tinh thần nhanh chóng. Tôi nhận việc chính thức tại Bình Dương, đội nhóm kinh doanh chúng tôi trên 20 bạn đều trẻ như tôi, quản lý thì rất nhiệt tình, chỉ chúng tôi từ a đến z.
Chị nói “Nếu em chưa hiểu gì về công việc đang làm thì có thể hỏi chị hoặc các anh chị trong ngành nhé!”
Tôi rất phấn khởi giống như được tiếp thêm động lực làm việc, rồi suy nghĩ lóe lên trong đầu “Lửa thử vàng, gian nan thử sức” cố gắng rồi mọi chuyện sẽ tốt thôi. Tôi vẫn còn nhớ như in lần đầu tiên do chính bản thân mình tư vấn, kí hợp đồng với khách hàng trên 30 triệu, lúc đó tôi thấy run bởi tôi còn khá vụng về quy trình, thủ tục trong các khoản vay chưa kể là tôi mới vào nghề, cảm giác lúc đó thật khó tả. Nhưng nghĩ lại tôi thấy mừng vì đã làm được việc tôi chưa bao giờ làm và không biết chia sẻ với ai lúc này, thế là tôi nghĩ ngay tới quản lý của mình nên đã viết mail cho chị ngay sáng hôm sau:
“Dear chị. Em cảm ơn chị rất nhiều nhờ có những lời động viên từ chị mà em có những khách hàng đầu tiên, lĩnh vực mà em chưa bao giờ nghĩ mình sẽ làm được cảm ơn chị rất nhiều!”
Trong ngày hôm đó chị mail lại cho tôi.
“ Hi em. Chị cũng rất vui vì em đã có khách hàng đầu tiên, em hãy lấy đó làm động lực cho bản thân và hãy nhớ 2 điều này:
Một là: Người làm trong nghề tài chính cần nhất là cái “tâm”.
Hai là: Tinh thần phải luôn vững vàng dù mọi khó khăn có xảy đến, hãy nhớ lý do chọn công việc này. Nghề này em cần có cái tâm và tinh thần của võ sĩ Samurai trong truyền thuyết.”
Tôi được biết rằng tinh thần võ sĩ đạo Samurai là số 1 thế giới, và cái tâm họ luôn hướng về đất nước “Mặt trời mọc” dù có phải hi sinh. Tôi đã thấm nhuần về tinh thần ấy.
Về sau công việc càng khó khăn hơn khi tôi lên vị trí mới là trưởng nhóm kinh doanh, đòi hỏi tôi phải “nâng cấp” bản thân hằng ngày, ngày mai phải tốt hơn ngày hôm nay. Nhiều lúc tôi bị lâm vào tình thế không khác gì anh lính đánh thuê, ở đâu có khách hàng ở đó có tôi. Sáng làm việc tại Huyện Bến Cát, chiều làm việc tại Thành phố Thủ Dầu Một là chuyện bình thường. Mệt nhưng vui vì khách hàng đã tin tưởng và giới thiệu thêm người thân quen đi vay, vì vậy khách hàng nhóm tôi ngày càng nhiều đáng kể, dẫn đến công việc quản lý nợ cũng hết sức khó khăn.
Khi khách hàng vay phải tư vấn đầy đủ sau đó thì phải quản lý dư nợ thật tốt, phải nhắc khéo khách hàng đóng tiền lãi đúng hẹn tránh trễ phạt phát sinh ảnh hưởng xấu tới tín dụng công ty và cả khách hàng. Hiện nay do thủ tục vay tín chấp chỉ cần chứng minh nhân dân, hộ khẩu và hợp đồng lao động (tùy theo số tiền vay) nên vay rất dễ dàng, lợi dụng sơ hở đó nhiều cá nhân, tổ chức lừa đảo làm giấy tờ giả để vay là chuyện như cơm bữa, lúc đối diện với khách hàng lừa đảo tôi chỉ có một điều chắc chắn “cái xấu, cái ác sẽ lung lay trước tinh thần của chúng tôi, tinh thần Samurai”, nhờ niềm tin đó mà tôi và đội nhóm của tôi luôn đạt doanh số trước hạn, giảm thiểu rủi do xuống mức tối thiểu nhất cho công ty, luôn vượt mặt các đối thủ trong vùng cả về doanh số, chất lượng sản phẩm cho vay, chất lượng dịch vụ.
Tôi vẫn còn nhớ, khi mới vào làm công ty chúng tôi có khoảng trên 4 đối thủ lớn, giờ con số đó đã tăng đáng kể, lúc đó tôi đã nghe những điều không hay về nhân viên công ty chúng tôi: nhân viên làm sai quy định, bán thông tin khách hàng cho đối thủ nhằm trục lợi cá nhân, cấu kết làm giả giấy tờ vay nhằm lừa đảo tiền công ty... Người ta vẫn nói “mắt thấy, tai nghe” cũng chưa hẳn đã đúng, giống như câu chuyện ông chủ đi săn và con chó mà mọi người từng nghe:
“Một người đàn ông ra ngoài săn bắn, ông dặn chú chó ở nhà trông chừng đứa bé. Khi ông trở về, nhìn thấy khắp sàn nhà toàn là máu, nhưng lại không thấy đứa bé đâu cả. Còn chú chó thì vừa liếm máu tươi ở khóe miệng, vừa vẫy vẫy cái đuôi vui vẻ nhìn ông. Người đàn ông nổi giận, liền rút súng bắn vào đầu chú chó. Sau tiếng nổ của súng. Chú chó chỉ kịp rú thảm lên một tiếng, làm cho đứa trẻ đang ngủ say trên mình nó tỉnh dậy và bật khóc thét lên vì sợ. Cúi xuống bế đứa bé lên ông ta mới kịp phát hiện ra một con chó sói bị thương nặng đang nằm bên cạnh góc tường… Khẩu súng rơi khỏi tay và toàn thân ông ta như bị nhũn ra rồi từ từ khuỵu xuống.”
Tai nghe, mắt thấy nhưng phải xét mọi góc cạnh chi tiết của sự việc, mới đưa ra quyết định cuối cùng. Khi làm được 6 tháng tôi cũng bị đối thủ trong ngành đưa ra lời mời hợp tác: “Em qua bên anh làm sẽ tốt hơn, em chỉ cần đưa thông tin khách hàng bên em qua bên anh sẽ có ngay 1.200.000/1 khách hàng, bây giờ làm tiền quan trọng hơn hết em”. Nhưng tôi từ chối thẳng thừng và nói với họ “Anh hãy về suy nghĩ lại lời nói của mình và đừng bao giờ lặp lại câu nói này với nhân viên bên em”.
Những gì tôi chứng kiến không hề sai so với những gì tôi nghe trước đây, rằng sau những hào nhoáng của nghề tài chính là những cám dỗ, nếu tâm không vững thì sẽ bị cuốn theo chiều gió phá hoại công ty, vi phạm pháp luật. Tôi thường ví nghề tài chính giống như mặt trời mọc, nắng sẽ đẹp khi mây quang trời tạnh. Tôi đã học được nhiều kinh nghiệm sống, những mối quan hệ chất lượng hơn là những kĩ năng trước đây tôi đã từng nghĩ, điều đó làm tôi trưởng thành hơn mỗi ngày, giúp tôi có thêm động lực bước tiếp trên con đường mà tôi đã lựa chọn.
Thấm thoát đã hơn 1 năm làm việc cộng với sự tích lũy kinh nghiệm, kiến thức trong tài chính tôi đã chọn con đường khởi nghiệp trong một lĩnh vực khác nhưng đầy thử thách, chông gai hơn. Với tôi nghề tài chính cực kỳ cao quý và đáng trân trọng.
Nghề tài chính luôn vinh quang nhưng cũng đầy chông gai đòi hỏi người trong nghề phải có cái tâm bản lĩnh vững vàng để đương đầu với mọi thử thách, gian nan phía trước.
Theo Trí thức trẻ