Lời nhắn gửi...
Nhận được tin nhắn của em vào một ngày hè cuối tháng Sáu, đối với tôi những ngày hè rực rỡ luôn mang đến những hoài niệm khó quên, em tôi bảo rằng “Chị ơi, em bỗng dưng rất thích ngành Tài chính - Ngân hàng, em cảm thấy ngành này rất phù hợp với em, em phải làm thế nào đây? Chị cho em lời khuyên nhé!”.
Đó là tâm sự của em trai tôi, 22 tuổi, sắp tốt nghiệp đại học với tấm bằng kỹ sư xây dựng loại khá. Bất giác, nhiều dòng suy nghĩ miên man chạy qua trong tâm trí tôi, biết nói gì với em bây giờ, có rất nhiều điều muốn nói nhưng lại chẳng biết bắt đầu từ đâu?
Thôi thì, tôi sẽ kể cho em nghe về câu chuyện của mình...
Hiện tại, tôi là một chuyên viên tín dụng cá nhân của Ngân hàng BIDV – Chi nhánh Gia Định. Có lẽ nghe sẽ thật khó tin nhưng tôi đã phải lòng ngân hàng ngay từ những ngày còn ngồi trên ghế nhà trường phổ thông trung học. Ngày đó, con đường tôi đến trường sẽ ngang qua trụ sở BIDV của tỉnh nhà, ánh mắt tôi luôn bị thu hút bởi hình ảnh những cô gái ngân hàng thật xinh đẹp và duyên dáng. Thỉnh thoảng, tôi dừng xe lại một chút và cố nhìn vào bên trong để xem các cô chú nhân viên ngân hàng làm việc như thế nào... Người ta thường nói một khi đã yêu bạn sẽ không thể giải thích được vì sao mình yêu. Với tôi, tình yêu dành cho ngân hàng cũng thật khó lý giải như thế.
Ngày đó, tôi là một cô gái yêu văn và hay mơ mộng. Thế nhưng, tốt nghiệp cấp ba tôi đã chọn ngành Tài chính Ngân hàng làm nghề nghiệp cho tương lai của mình mặc cho sự ngạc nhiên và ngăn cản của gia đình vì cho rằng ngành kinh tế không phù hợp với cá tính và sở trường của tôi. Tuy nhiên, tôi vẫn quyết tâm thực hiện cho bằng được giấc mơ ấy, giấc mơ đối với cô nữ sinh trung học như tôi ngày ấy vừa xa xôi vừa lộng lẫy và cuốn hút biết bao.
Vậy mà đã gần mười năm trôi qua, mười năm cho một chặng hành trình thực hiện ước mơ của tuổi trẻ. Tôi rất thích câu nói “cứ đi là sẽ đến”, giờ đây tôi đã thực sự trở thành một cô gái ngân hàng như tôi hằng mong ước.Tôi đã có 5 năm gắn bó với nghề kể từ những ngày đầu khi mới tốt nghiệp đại học. 5 năm ấy, thú thật thời gian đầu, tôi đã không ít lần muốn từ bỏ... Tôi cảm thấy mình thật yếu đuối khi đối diện với những khó khăn và áp lực của công việc, đó là hiện thực khó chấp nhận, hoàn toàn không giống bức tranh lộng lẫy, đẹp đẽ mà tôi đã vẽ nên khi còn cắp sách đến trường.
Tôi bước vào nghề khi ngành Tài chính Ngân hàng đang gặp nhiều khó khăn và thách thức do tình trạng khó khăn chung của nền kinh tế. Các ngân hàng phải không ngừng nâng cao năng lực cạnh tranh về công nghệ, chất lượng dịch vụ, về giá.... Với số lượng và quy mô ngân hàng như hiện nay, đặc biệt, trong những năm gần đây, khá nhiều ngân hàng 100% vốn nước ngoài được NHNN cấp phép hoạt động tại Việt Nam, điều này đòi hỏi các ngân hàng trong nước phải thay đổi tư duy, chủ động, tích cực hơn nữa trong cuộc đua giành thị phần vô cùng khốc liệt và ngày càng căng thẳng. Tất nhiên, trong bối cảnh chung ấy, mỗi cán bộ ngân hàng như tôi hơn bao giờ hết cũng phải thay đổi tư duy, phải không ngừng phấn đấu, năng động, sáng tạo, nâng cao năng lực về chuyên môn nghiệp vụ, về khả năng giao tiếp, chăm sóc khách hàng...khi mà việc đánh giá cán bộ ngày càng trở nên khắt khe.
Đã có lúc tôi cảm thấy vô cùng căng thẳng và mất niềm tin ở bản thân khi không thể hoàn thành chỉ tiêu kinh doanh, có những bữa trưa chẳng buồn ăn vì tâm trạng còn bộn bề những nghĩ suy về một vài món nợ đến hạn chưa thể thu hồi được có nguy cơ chuyển thành nợ xấu, vì mới gặp vị khách hàng khó tính, bị phàn nàn vô cớ nhưng vẫn phải kiên nhẫn lắng nghe và chia sẻ, có những bữa sáng vội vã, qua loa cho kịp giờ làm và phải xuất hiện thật chỉnh chu, tươi tắn trước mặt khách hàng, có những ngày nắng hay những ngày mưa vẫn ngược xuôi đi định giá tài sản, thẩm định khách hàng...
Công việc cứ thế cuốn tôi theo những con số với hệ thống những chỉ tiêu kinh doanh, với doanh số, lợi nhuận, thêm vào đó là những áp lực rủi ro tác nghiệp, nợ xấu, áp lực từ khách hàng, áp lực từ lãnh đạo...Chúng tôi phải luôn định hướng trong đầu rằng: tích cực đẩy mạnh dư nợ, tăng huy động vốn, tăng nguồn thu dịch vụ và vẫn đảm bảo an toàn trong hoạt động tín dụng, hạn chế tối đa mọi rủi ro tác nghiệp.
Đôi lúc công việc khiến tôi mệt mỏi, những phút yếu lòng tôi đã từng muốn chọn cho mình một con đường khác, nhẹ nhàng hơn, đỡ áp lực hơn... Thế nhưng, sau tất cả, tôi nghĩ tình yêu đôi lúc cũng sẽ rơi vào những giai đoạn khó khăn, một khi đã vượt qua được, tình yêu sẽ trở nên sâu đậm hơn, bền chặt hơn, và tình yêu nghề trong tôi cũng vậy.
Nhìn lại chặng đường đã qua, tôi vẫn không hề hối hận vì đã chọn ngành Tài chính Ngân hàng, tôi nhận thấy mình đã trưởng thành và rắn rỏi lên từng ngày, tôi hạnh phúc khi được cống hiến nhiệt huyết và sức trẻ của mình góp phần vào sự phát triển của ngân hàng và nền kinh tế. Tôi đã học hỏi được rất nhiều điều, tôi nhận ra giá trị của sự cố gắng, tôi tìm thấy ý nghĩa thực sự của công việc mình đang làm. Tôi còn nhớ rất rõ mình đã vui như thế nào khi lần đầu tiên giải ngân một khoản vay mua nhà ở cho khách hàng, khi nhận được nụ cười của khách hàng với ánh mắt chan chứa sự biết ơn vì đã có được ngôi nhà mơ ước cho tổ ấm,tôi đã vô cùng tự hào khi góp phần nhỏ hỗ trợ những người có thu nhập thấp tiếp cận nguồn vốn vay gói tín dụng nhà ở xã hội, tôi đã đồng cảm và cùng chia sẻ niềm vui với các hộ kinh doanh khi tháo gỡ được khó khăn về nguồn vốn...
Công việc cũng đã cho tôi có cơ hội được gặp rất nhiều người với nhiều ngành nghề, cá tính và hoàn cảnh khác nhau, có những khách hàng giờ đây đã trở thành những người bạn, người anh, người chị thân thiết trong cuộc sống.
Tôi nhớ rất nhớ những ngày anh chị em đồng nghiệp cùng nhau ở lại đến khuya để hoàn thiện hồ sơ vay vốn, kịp giải ngân đúng thời hạn cho khách hàng, những buổi học nghiệp vụ, đào tạo sản phẩm mới vào dịp cuối tuần, những lần đoàn thanh niên tổ chức phát tờ rơi quảng cáo sản phẩm đến các hộ gia đình trên địa bàn....Tôi thêm trân trọng những phút giây bên đồng nghiệp, cùng nhau chia sẻ khó khăn, cùng nhau nỗ lực vì một mục tiêu chung là hoàn thành kế hoạch kinh doanh và đưa ngân hàng phát triển lên một tầm cao mới.
Thời gian gần đây, nhiều vụ đại án ngân hàng xảy ra khiến nhiều người hoang mang, kể cả những người trong nghề như tôi, thêm vào đó một số cán bộ ngân hàng đã có hành vi lừa đảo, chiếm đoạt tài sản khách hàng...làm xấu đi hình ảnh và mất niềm tin đối với cán bộ ngân hàng. Thế mới biết, ngành Tài chính Ngân hàng có rất nhiều cạm bẫy, để có thể đứng vững, chúng ta phải có “một trái tim nóng” và “một cái đầu lạnh” để luôn sáng suốt trong công việc, để không ngừng phấn đấu vì mục tiêu đã đặt ra, và luôn kiên định kim chỉ nam trong cuộc sống là trung thực, là giữ chữ “tâm” với nghề.
Vậy đấy, tôi đã có một chặng đường gắn bó với ngành Tài chính Ngân hàng, đã có không ít khó khăn và nước mắt, nhưng tôi nhận ra trên suốt hành trình ấy, mình đã luôn vui vẻ và hạnh phúc biết bao.
Tâm sự của em tôi có lẽ cũng là câu chuyện của rất nhiều bạn trẻ hiện nay đang mơ hồ trước ngưỡng cửa của cuộc đời, em tôi đang bị cuốn hút bởi vẻ hào nhoáng của ngành Tài chính Ngân hàng, bởi bề bổi của ngành là thu nhập cao, là môi trường làm việc năng động, lành mạnh, là văn hóa ứng xử lịch sự, văn minh…, tôi không phủ nhận vì tôi cũng đã từng như thế, tôi chỉ muốn nói rằng: Tuổi trẻ, chúng ta phải có ước mơ và dám đương đầu với thử thách, dám chịu trách nhiệm với những lựa chọn của mình, không có con đường nào trải đầy hoa hồng, ngành nghề nào cũng luôn có những khó khăn, thử thách và nếu đã lỡ yêu Tài chính Ngân hàng thì hãy kiên định với nghề, vì chỉ cần có tình yêu chúng ta sẽ vượt qua được tất cả, để rồi trên từng bước chân cuộc sống, chúng ta sẽ cảm nhận được mùi vị thật sự của vinh quang.
Theo Trí thức trẻ