Lời nhắn gửi của một cán bộ ngân hàng đã qua 30 năm tuổi nghề
Tôi vào ngành ngân hàng lúc đất nước còn bao cấp. Ngày ấy tất cả các giáo trình, các lý luận và bài giảng đều hướng suy nghĩ: ngân hàng là 1 ngành xương sống của quốc gia là mạch máu của nền kinh tế, mục đích hoạt động ngân hàng không phải là lợi nhuận mà là “bà đỡ” cho nền kinh tế, làm cán bộ ngân hàng tôi rất tự hào vì mình sẽ góp phần thực hiện mục đích chung vào công cuộc phát triển đất nước.
Thời gian dần trôi qua, ngân hàng một cấp chuyển thành hai cấp: ngân hàng chuyên doanh và ngân hàng nhà nước, bước đầu nền kinh tế điều hành theo cơ chế thị trường …Tôi chuyển sang ngân hàng chuyên doanh từ đó, công việc bắt đầu bằng các chỉ tiêu và trong các chỉ tiêu quan trọng nhất là lợi nhuận, tiền lương, tiền thưởng. Tiền lương lớn dần theo lợi nhuận làm ra…Và cũng chính từ đây cán bộ ngân hàng phải năng động, phải ứng xử nhanh nhẹn, phải tìm khách hàng cho vay để có lợi nhuận cao…
Công việc mệt hơn, yêu cầu tác nghiệp khác hơn, mục tiêu là “bà đỡ” nền kinh tế cũng giảm đi, trong suy nghĩ của cán bộ ngân hàng phải làm làm sao tăng dư nợ tăng doanh số cho vay để lợi nhuận to hơn lương thưởng cao lên…Và cũng từ đó “tình đồng nghiệp” giữa các ngân hàng cũng giảm dần đi … Cạnh tranh ồ ạt hơn, nhiều nguyên tắc tiêu chí bị bỏ qua, sai phạm nhiều hơn trong lĩnh vực tín dụng dẫn đến đổ vỡ lớn, trong những năm 1989-1990 nhiều cán bộ ngân hàng dính vòng lao lý, tư tưởng mọi người bị dao động. Nhiều khi tôi cũng muốn nghĩ việc chọn nghề nhẹ nhàng hơn …nhưng nghề nào nghiệp đấy, tôi vẫn vững bước, bầu máu nóng và những suy nghĩ khi là thanh niên vẫn còn, tuy khó khăn nhưng nhìn thấy khách hàng ăn nên làm ra, công ty phát triển, gia đình của khách hàng cuộc sống tốt đẹp hơn…,lòng mình cảm thấy thanh thản và một chút tự hào đã góp phần vào việc chung, để những cán bộ ngân hàng vững tin vào nghề nghiệp của mình.
Và đến ngày hôm nay, nhiều vụ đại án ngân hàng xảy ra , ngành ngân hàng đã và đang bị ảnh hưởng nghiêm trọng. Dư luận cho rằng ngân hàng là nơi xảy ra tham nhũng lớn, không phải tất cả nhưng với người dân hình ảnh ngày nào đã mất đi rất nhiều. Một số người làm ngân hàng đã quên đi những hoài bão ban đầu, những lợi ích mà ngành ngân hàng mang lại cho xã hội cũng như cho bản thân mình nên làm sai dẫn đến lao lý tù tội… Những điều đó làm cho những người từng công tác, từng gắn bó thời gian dài với nghề ngân hàng như tôi rất trăn trở.
Tôi muốn nói rằng trong điều kiện hiện nay, chúng ta - những người làm ngân hàng hãy hết sức bình tĩnh trong công việc, luôn nâng cao trình độ theo nền kinh tế thị trường, sự phát triển của đất nước cũng như trên thế giới… Bởi vì giai đoạn phát triển nào ngân hàng cũng cần cho xã hội, ngân hàng luôn làm cho những đồng vốn được sử dụng đúng mục đích, mang lại hiệu quả cho xã hội và mọi người, là nơi làm cho các tiện ích về tài chính được cung ứng tối đa. Chúng ta tự hào vì nhiều nhà máy mọc lên, nhiều cánh đồng xanh ngát, công ăn việc làm nhiều hơn, xã hội sung túc hơn…nhờ vào những đồng vốn mà chúng ta mang lại.
Nghề nào ngành nào cũng phải bỏ sức lao động thì mới có kết quả. Đã qua 30 năm gắn bó với nghề, tôi vẫn muốn làm ngân hàng và mong rằng tất cả các anh chị em làm ngân hàng hiện nay hãy góp sức để xây lại một hệ thống ngân hàng Viêt Nam vững mạnh.
Theo Trí thức trẻ