Nghề ngân hàng với tôi không chỉ có bất ngờ mà còn nhiều kỳ diệu
Nếu quay về khoảng 12 năm trước tôi khó có thể đoán được mình hôm nay sẽ như thế này- tất bật với công việc và con cái. 12 năm trước khi còn là học sinh cấp 3 tôi luôn tự hỏi: “Mình sau này sẽ như thế nào?” hay đại loại là “Rồi mình sẽ trở thành ai…?”
Cuối lớp 12, chúng tôi bắt đầu phải suy nghĩ để lựa chọn con đường mình sẽ đi trong tương lai. Ở cái huyện vùng sâu, vùng xa nơi tôi sinh ra, công nghệ khi đó chưa phát triển thì mọi thông tin còn quá ít ỏi để có thể tham khảo. Tôi nhớ mình cũng đã trằn trọc như thế nào về quyết định: Công an hay Sư phạm?
Nếu thi vào công an mẹ sẽ không phải lo khoản học phí, ra trường cũng không phải xin việc…Nếu thi vào sư phạm mình sẽ được nối nghiệp các thầy cô, các chú, các anh chị…và có thể được học hỏi, được nhờ vả…
Tôi luôn phân vân như vậy, chỉ 2 ngành truyền thống đó trong suốt năm cuối cùng bậc trung học.
Thế mà, cuối cùng một đứa đen nhẻm như tôi lại chọn trường Kinh tế để thi và ngành Ngân hàng xa hoa để học. Tôi không nhớ chính xác lý do mang tính quyết định là gì, chỉ nhớ lúc đó tôi thật sự muốn thực hiện một phép thử…Tôi thật sự muốn biết những suy nghĩ của tôi trước giờ có đúng không? “Có đúng là kinh tế và ngân hàng chỉ dành cho những ai có ngoại hình?”
Cứ như vậy, tôi bắt đầu mọi thứ một cách hồi hộp, không chắc chắn…Song, tôi luôn nhắc nhở bản thân mình phải cố gắng, cố gắng sẽ tốt hơn là không. Tôi cứ thế, cố từng giây phút, cố từng ngày giờ…tôi cố để mẹ có thể tự hào, không lo lắng, để các em nhìn thấy chị mà làm gương.
Học xong, tôi thi đỗ và trở thành một nhân viên ngân hàng đúng như mong muốn. Vậy đấy, bước đầu tôi đã thành công, tôi đã từ từ vượt qua được những suy nghĩ cố hữu của bản thân mình và tôi tin cuộc sống luôn tồn tại những điều kỳ diệu.
Bất ngờ đầu tiên khi gia nhập đội ngũ cán bộ ngân hàng đến ngay cái ngày tôi trở thành nhân viên của BIDV. Trái ngược hoàn toàn với suy nghĩ về một môi trường nhà nước nhàn hạ, sung sướng là hình ảnh những con người cặm cụi, cần mẫn làm việc. Ở đâu đó, người ta thường kháo nhau về sự sang chảnh của các cô nhân viên ngân hàng nhưng đâu ai biết đằng sau những nụ cười tươi rói, những câu nói dịu dàng, những bộ vest xinh xắn là một cái bụng đói cồn cào do không kịp ăn sáng, thậm chí việc uống một ngụm nước thôi cũng trở lên xa xỉ trước lớp lớp khách hàng đang ngồi trước mặt.
Vậy mà khi lỡ gặp khách hàng khó tính la rầy, chúng tôi cũng chỉ biết mỉm cười, nhẹ nhàng giải thích hoặc im lặng đợi khách nguôi giận rồi nói tiếp. Khách có thể hiểu, có thể không nhưng chúng tôi luôn dùng chính tấm lòng để phục vụ trên phương châm lợi ích của khách hàng cũng chính là lợi ích của chúng tôi… Chúng tôi không tâm niệm khách hàng là Thượng đế, tôi luôn xem họ như những người thân của mình và vì lợi ích của họ để cố gắng làm việc.
Bất ngờ tiếp theo khi va vấp với nghề là những con người theo nghề tưởng chừng rất hot này lại “lận đận tình duyên”. Các bạn có từng nghe thấy ai đó nói rằng "Nhân viên ngân hàng đang ế một cách báo động” chưa? Vâng! Đó không chỉ là những lời bông đùa mà là thực tế. Chúng tôi thường nói với nhau rằng, phải có người yêu xong mới vào làm ngân hàng không thì ế chắc vì làm gì có thời gian để mà hò hẹn, yêu đương khi thời gian gắn với công việc đã kéo từ ngày sang tối.
Nếu may mắn thoát ế, có gia đình rồi còn vất vả hơn. Dù biết ở nhà chồng đang lằm bằm cáu gắt, mẹ chồng không được vui hay con bé con đang khóc ngắt đòi mẹ, chúng tôi vẫn phải cố gắng hoàn thành chính xác công việc. Những khi chứng từ nhiều, hay những ngày cuối tháng, cuối quý phải chạy chi phí, quyết toán cuối năm dương lịch thì chuyện mẹ đi làm khi con chưa ngủ dậy và trở về khi con say giấc trở thành quá bình thường.
Tôi vẫn còn nhớ như in hình ảnh chị Trưởng phòng thoăn thoắt sắp xếp từng xấp chứng từ gọn gàng hay cố mò mẫm tìm bằng được lí do khi phát sinh lỗi giao dịch dù lúc đó đã gần 21 giờ đêm, bên cạnh thì điện thoại anh chồng hối về liên tục.
Tôi cũng không quên được chị đồng nghiệp đã qua cái tuổi 30 nhưng vẫn phải hi sinh rất nhiều buổi hẹn với bạn trai cũng chỉ vì chưa xong công việc.
Khó khăn cả trong công việc lẫn cuộc sống là thế, nhưng chúng tôi vẫn cố gắng hoàn thành công việc bằng cả tâm và sức. Ở cơ quan tôi, sự nhiệt huyết, trách nhiệm và tấm lòng tận tâm đối với công việc đều nhận thấy rõ từ cô tạp vụ, anh bảo vệ, chú lái xe, chị giao dịch viên hay anh quan hệ khách hàng cho đến lãnh đạo. Chính họ đã truyền lửa và thức tỉnh tôi, khiến tôi hạnh phúc, thực sự hạnh phúc trong công việc từ khi vào nghề đến nay.
Trong tiếng anh có câu: “No pain, no gain” - không có trái ngọt nào không là thành quả của bao công vun xới, bồi đắp. “Có công mài sắt, có ngày nên kim” - mọi sự cố gắng đều sẽ được đền đáp. Nghề ngân hàng của chúng tôi cũng vậy.
Nghề ngân hàng đã mang lại cho tôi những điều kỳ diệu mà trước đây tôi không hề nghĩ đến. Mỗi nụ cười, từng câu nói cám ơn của khách hay đôi mắt ngấn lệ của anh con trai kịp gửi tiền về quê cho mẹ trước khi ngân hàng đóng cửa đều khiến tôi cảm thấy ấm áp và hạnh phúc vô cùng. Tôi sẽ không quên những trải nghiệm từ các chuyến đi “Về nguồn” , những hoạt động dã ngoại của Đoàn thanh niên, những lần đi thăm các Mái ấm tình thương, Mẹ Việt Nam Anh Hùng…Rồi đến tình bạn, thứ mà trong ngân hàng không chỉ dừng lại ở mối quan hệ đồng nghiệp thông thường, mà là những tri kỷ, lắng nghe rồi chia sẻ lời khuyên hữu ích trong cuộc sống, họ là những người tôi có thể dựa vào mỗi khi cảm giác chông chênh ập đến. Và sau nữa là tình yêu, tôi đã tìm thấy ở chính môi trường ngân hàng.
Với một thời gian dài gắn bó với nghề, tôi có lời khuyên với các bạn đi sau rằng, không cần biết bạn là ai, bạn đến từ đâu, bạn xuất thân như thế nào và bạn đang lo lắng những điều gì, cũng đừng bao giờ để ý bạn đã thất bại bao nhiêu lần cả, bởi tất cả đều có thể! Hãy cho mình một cơ hội, dù chỉ để thử sức. Đừng để cảm giác hối tiếc sẽ theo bạn sau này. Cơ hội sẽ đến nhưng không nhiều lần, việc của chúng ta là phải nắm bắt và tận dụng. Trong nghề này hãy cứ đam mê và cống hiến, thành công và hạnh phúc sẽ mỉm cười.
Theo Trí thức trẻ