Nhiệt huyết sẽ dẫn lối thành công
Tốt nghiệp ra trường trong khi đám bạn còn loay hoay tìm việc làm thì tôi may mắn được ứng tuyển ngay vào ngân hàng và vào đúng chuyên ngành đã theo học. Hạnh phúc vui mừng khi là nhân viên của một ngân hàng có mạng lưới dày đặc và có việc làm ổn định, tôi thấy con đường màu hồng đang trải dài trước mắt, tương lai tôi như có phép màu.
Tưởng rằng mọi điều kì diệu đang tồn tại xung quanh, nhưng nào ngờ cuộc sống luôn được tạo nên từ những mảng màu sáng tối hòa trộn. Ngày nhận quyết định vào công tác trong khi niềm hân hoan còn ngập tràn thì tôi ký nhận chỉ tiêu với những con số “khủng”, hụt hẫng đến tột cùng, tôi hoang mang đến lạ, tôi đã ngộ nhận về công việc ngân hàng.
Tôi mất phương hướng, cảm thấy chán nản thậm chí là mất niềm tin công việc như đang lọt tỏm vào trong mảng tối của cuộc đời. Mỗi ngày đến cơ quan như là một “cực hình” trong khi đồng nghiệp hào hứng báo cáo kết quả bán hàng đạt đến vượt chỉ tiêu còn tôi cô bé mới ra trường lại e dè trống rỗng. Tự thấy mình thấp kém và cần phải nỗ lực nhiều hơn, tôi chưa thích nghi được với môi trường năng động này. Tôi đang thất bại!
Trong lúc loay hoay tìm kiếm học hỏi kỹ năng bán hàng, kỹ năng giao tiếp, kỹ năng bán chéo sản phẩm tôi đã đặt ra mục tiêu phải đạt của mình, tưởng chừng mọi thứ sẽ dễ dàng đâu ngờ nó lại vướng mắt nhiều đến không kiểm soát được, tôi như rơi xuống vực sâu, rồi cảm thấy vô cùng áp lực. Áp lực khách hàng, áp lực chỉ tiêu, áp lực về mối quan hệ với đồng nghiệp, tôi thấy mình như đang đi lùi trên con đường sự nghiệp, thấy mấy Anh/Chị cùng phòng được tuyên dương vì bán hàng xuất sắc, KPI loại cao, tôi tự thấy hổ thẹn chính bản thân mình, tôi còn trẻ, còn nhạy tiếp thu ấy vậy mà nhân viên mới như tôi lại không làm ra trò trống gì cả, chẳng đạt được cái gì.
Ngẫm về mình về đồng nghiệp tôi tự nhủ mình phải quyết tâm không ngừng đễ có thể tự tin ngẩng cao đầu với bạn bè, xã hội. Tôi đã biến áp lực thành nhiệt huyết và hành động.
Bước đầu, tôi bám sát kế hoạch được giao và suy nghĩ tích cực hơn về chiến thuật bán hàng, sắp xếp thời gian rõ ràng cho từng công việc được giao, tìm hiểu kỹ sản phẩm và chào bán với từng nhóm khách hàng riêng biệt, tôi dần thích nghi hơn với công việc tư vấn của mình. Sau vài tháng cố gắng không ngừng, kết quả bán hàng của tôi cũng nằm trong “top” dẫn đầu, được xướng tên hoan nghênh trước tập thể, tôi hãnh diện đến sung sướng, tôi đã chiến thắng chính mình!
Dần thích nghi với những chỉ tiêu, tôi hào hứng tham gia các hoạt động văn nghệ, thể thao của Công đoàn, chính môi trường ấy tôi được học nhiều hơn từ đồng nghiệp về cách vượt qua thách thức vượt qua khó khăn của nghề của đời. Hăng say rèn luyện, tôi được truyền lửa thêm cho nhiệt huyết của mình, tôi ngày càng năng động và biết bình tĩnh hơn khi đối diện với áp lực.
Khi bán hàng không còn là vấn đề lo lắng tôi lại gặp không ít khó khăn vế quy trình mới sản phẩm mới, tác nghiệp mới, tất tần tật những thay đổi xung quanh tôi mới choáng ngợp. Ngồi hàng giờ đọc tài liệu, nghiên cứu online, trao đổi đồng nghiệp tích cực tôi đã nắm rõ và thao tác nhanh hơn trong công việc của mình.
Tưởng những đám mây đen của cuộc đời đã biến mất vậy mà “họa” đã ập đến, khách hàng đi thẳng vào quầy, tôi chưa rõ đầu đuôi mà bị chỉ thẳng vào mặt với giọng khó chịu và quát lớn “Tiền của tui, tui không rút, tự nhiên trừ, Cô coi đi, tin nhắn tui còn giữ nè”. Mấy chục con mắt đổ về hướng tôi, tôi im lặng cố kiềm nén rồi hít thật sâu nhìn thẳng vào màn hình điện thoại khách hàng, thì ra là tin nhắn báo trừ tiền phí, tôi nhẹ giọng trả lời khách hàng rồi chỉ ấy bảo “ùm” rồi bỏ về. Trong khi khách hàng xung quanh còn bàn tán về tôi về ai đúng ai sai thì tôi đang kiểm chế nước mắt, con người ai cũng có hỉ, nộ, ái ố khách hàng có thể buồn vui lẫn lộn, nhưng chúng tôi những con người làm bên lĩnh vực dịch vụ ngân hàng lúc nào cũng phải mỉm cười rạng ngời, phục vụ tận tâm, mặc cho phía sau có là hàng tấn nỗi buồn hay hàng tá áp lực, chỉ có nhiệt huyết mới có thể vượt qua hết được áp lực của nghề “sang chảnh” này.
Mẹ thường nói với tôi rằng, trong cuộc đời của mỗi người ai cũng sẽ ít nhất một lần thất bại. Ngày một tuổi con chập chững tập những bước đi đầu đời, - con té nhưng được gia đình nâng đỡ, ngày đi học những lúc điểm kém ba mẹ động viên vỗ về định hướng con, khi trưởng thành vấp váp trong công việc chỉ có con mới nâng đỡ chính mình.
Nhìn lại chặng đường 2 năm đã qua, không dài cũng không quá ngắn nhưng nhớ lời mẹ dặn như một hành trang quý giá vào đời, tôi đã vượt qua sự rụt rè, đã phát huy tối đa năng lực bản thân, tôi đã từng muốn từ bỏ nhưng rồi đã mạnh mẽ đứng lên để sải bước tiếp đoạn đường chông gai phía trước. Dẫu phía trước là cả một chặng đường dài lắm gian truân nhưng tôi tin chắc rằng khi bạn có nhiệt huyết bạn nhất định sẽ vượt qua và bạn sẽ gặt hái được những thành công.
Những đồng nghiệp tương lai của tôi ơi, dù các bạn đã và đang nuôi hy vọng sẽ dấn thân vào “nghiệp ngân hàng” thì ngay bây giờ hãy chuẩn bị thật kĩ cho mình những kiến thức cơ bản và nền tảng, không ngừng rèn luyện kĩ năng bản thân, đôi khi trong những hoàn cảnh không thuận lợi sự cố gắng của con người sẽ sáng tạo và bền bỉ hơn. Tất cả những khó khăn thứ thách trong cuộc đời đều có thể biến đó thành kì diệu giống như Maria Robinson đã từng nói “Không ai có thể quay ngược lại thời gian đã bắt đầu nhưng bất kì ai cũng có thể bắt đầu từ ngày hôm nay và tạo ra một kết thúc mới”.
Theo Trí thức trẻ