Những đứa trẻ nối nghiệp ngân hàng

Tôi được sinh ra cũng bởi tình yêu với ngân hàng. Bố mẹ tôi gặp và yêu nhau khi cùng được phân công làm việc tại ngân hàng thuộc 1 huyện vùng sâu vùng xa của Tỉnh Sơn La. Sau này khi được chuyển công tác ra huyện trung tâm và gần nhà ông bà nội tôi hơn, bố mẹ tôi được phân 1 căn hộ tập thể thuộc khu đất của ngân hàng. Đến bây giờ chúng tôi vẫn gọi đấy là Xóm ngân hàng, bởi với hơn 20 hộ dân sống ở xóm ấy đều là cán bộ của ngân hàng được phân căn hộ tập thể để ở. Ngày ấy có bố mẹ làm ngân hàng như tôi thì rất tự hào với bạn bè, nhưng bạn bè có biết đâu những đứa trẻ ở cái xóm ngân hàng đấy là chúng tôi thiệt thòi nhiều thứ lắm, đặc biệt là thời gian bố mẹ dành cho mình, bố mẹ thường đi làm sớm về muộn và rất bận rộn.

Tuổi thơ tôi là những chiều muộn ngồi ở cổng nhà đợi mẹ đi làm về, mà chẳng bao giờ có giờ chính xác cả bởi mẹ tôi ngày nào cũng đi làm về muộn hơn 5h chiều. Mẹ về nấu cơm, nghỉ ngơi 1 chút rồi lại đưa tôi lên cơ quan của mẹ để mẹ và các cô các bác làm thêm buổi tối. Chẳng phải riêng tôi mà còn vài bạn nhỏ nữa được bố mẹ đưa đến đấy, chúng tôi được cho ngồi ở 1 phòng riêng để bố mẹ làm việc, chúng tôi tự chơi với nhau, đến lúc muộn, mệt rồi là lăn ra ngủ, khi nào bố mẹ làm việc xong lại cõng chúng tôi về nhà.

Nhà tôi chỉ cách cơ quan của mẹ có 1 bức tường, khi lớn hơn rồi tôi phải ở nhà học bài buổi tối, ko lên cơ quan cùng mẹ nữa, thỉnh thoảng tôi lại ngó qua bức tường ấy xem ở cơ quan mẹ đã tắt điện chưa thì mẹ sẽ về với tôi. Vui nhất mỗi dịp hè đến, cơ quan của bố mẹ lại tổ chức 1-6 rồi trung thu cho các cháu, tổ chức những giải cầu lông cho tụi trẻ con chúng tôi tham gia để giao lưu với nhau. Bây giờ lũ trẻ con chúng tôi hồi đó lớn hết rồi, và đa phần chúng tôi lại nối tiếp nghề nghiệp của bố mẹ mình, lại là những cán bộ làm ngân hàng. Có lẽ đó cũng là sự nối tiếp truyền thống gia đình.

Gia đình tôi có truyền thống làm ngân hàng. Tôi vẫn hay nói đùa “được sinh ra từ cái Lò Ngân hàng” bởi trong đại gia đình nhà tôi hiện có 14 người làm tại các ngân hàng khác nhau. Các bạn biết không, mỗi dịp tết đến hoặc vào dịp cả gia đình gặp nhau, chủ đề chính trong mỗi bữa ăn vẫn là xoay quanh là ngân hàng. Mỗi người 1 ngân hàng 1 chính sách, chế độ khác nhau là 1 quan điểm khác nhau ngồi tranh luận, khi ấy chúng tôi còn nhỏ cả lũ lại ngồi cười bảo nhau rằng “Lại tranh luận về vấn đề ngân hàng”, bây giờ khi chúng tôi gặp nhau cũng lại y như các bố các mẹ vậy, hỏi han xem tình hình ở các ngân hàng khác thế nào. Không những thế trong các câu chuyện mọi người chia sẻ chúng tôi cũng học hỏi và hiểu thêm về nghề của thế hệ cha chú đi trước. Đó cũng là cái may mắn của thế hệ thứ 2 trong gia đình có truyền thống làm Ngân hàng như chúng tôi, ngày tôi làm luận văn tốt nghiệp đại học tôi đã được bố chỉ bảo cho rất nhiều, các số liệu trong báo cáo đều được bố tôi giúp đỡ chỉnh sửa cho chính xác hơn, nhờ đó mà bài luận văn của tôi đạt điểm cao nhất trong buổi tốt nghiệp hôm đó.

Biết là nghề ngân hàng vất vả là vậy, đi sớm về muộn, không có nhiều thời gian dành cho gia đình, vậy mà tôi vẫn chọn ngân hàng là nghề của mình, bởi tôi biết đó là cái duyên và cái nghiệp. Tôi may mắn có chồng làm cùng ngân hàng nên anh thấu hiểu cho những buổi tối phải làm đến 9-10h đêm của tôi, có những hôm sợ tôi về muộn 1 mình, 2 bố con đến cơ quan đón, tôi thấy hạnh phúc bởi có chồng cảm thông cho công việc của mình. Mọi người vẫn bảo 2 vợ chồng làm cùng ngân hàng thì không tốt, nhưng như bố mẹ tôi rồi bây giờ là vợ chồng tôi, biết chia sẻ và cảm thông cho nhau thì sẽ giúp được nhau tốt hơn. Làm cùng nghề, hiểu việc của nhau đôi lúc chúng tôi cũng giúp đỡ được nhau trong công việc, anh làm tín dụng còn tôi làm kế toán, chúng tôi chia sẻ để hiểu biết thêm về nghề và công việc của nhau hơn.

Lại cũng là 1 cái duyên nữa khi hàng xóm của chúng tôi cũng đều làm ở các ngân hàng khác nhau, chúng tôi ở chung cư có 7 nhà thì 6/7 nhà của tầng có người làm ngân hàng, thỉnh thoảng họp tầng là lại nói chuyện về đủ thứ của ngân hàng.

Tôi được sinh ra và lớn lên trong môi trường có mọi người trong gia đình làm ngân hàng, đó là may mắn và cũng là 1 áp lực, bởi 9/14 người làm ngân hàng trong gia đình tôi đều làm vị trí quản lý ở cấp Trưởng, phó PGD rồi đến GĐ chi nhánh của các ngân hàng khác nhau, có được vị trí đó mọi người trong gia đình tôi đều phải nỗ lực và cố gắng rất nhiều. Nhìn vào tấm gương của những người đi trước, tôi thấy mình phải cố gắng rất nhiều để nối tiếp truyền thống gia đình. Nghề ngân hàng với đầy rẫy những cám dỗ, gần đây trên báo chí cũng đăng lên rất nhiều vụ tham ô tham nhũng, rồi sai quy trình quy định dẫn đến thất thoát của ngân hàng, của Nhà nước… đa phần những việc đó là từ việc làm sai trái của các cán bộ nhân viên ngân hàng.

Tôi vẫn nhớ hồi nhỏ mẹ kể cho tôi nghe câu chuyện về 3 đồng nghiệp của mẹ bị đi tù vì đã tham ô ngân quỹ của ngân hàng, hồi đó chưa hiểu gì tôi chỉ thấy thương các cô chú ý, vì như thế sẽ ảnh hưởng đến cả con của các cô chú ý nữa, những đứa trẻ sẽ như thế nào nếu bố mẹ chúng phải đi tù, ko ở bên nuôi dạy và chăm sóc chúng. Bây giờ khi đã công tác trong Ngân hàng được hơn 7 năm, cũng đã có nhiều chuyện xảy ra xung quanh tôi, nhưng với bản thân tôi và cả chồng tôi nữa, chúng tôi luôn nói với nhau rằng “ luôn làm đúng quy trình quy định thì mình sẽ luôn giữ được cái Tâm với nghề, đừng vì đồng tiền trước mắt mà hủy hoại cả sự nghiệp và danh dự của chính bản thân mình”.

Sự nghiệp và danh dự làm nghề gây dựng đã khó, giữ nó còn khó hơn. Tôi thấy vui mỗi lần tư vấn được thêm cho khách hàng những sản phẩm dịch vụ ngoài những gì khách hàng đang mong đợi. Tôi thấy vui sau mỗi lần giao dịch với khách hàng, nghe họ chia sẻ câu chuyện của gia đình mình, chỉ là những câu chuyện đơn giản như con dâu của bác này sau rất nhiều lần thử bây giờ đã tìm được người hiến thận phù hợp, con trai của bác kia đã xin được 1 công việc ổn định… những câu chuyện ngoài lề nhưng nó gắn kết hơn giữa tôi và khách hàng, tự dưng tôi cũng thấy vui hơn khi nghe những câu chuyện ấy, những nụ cười ấy như được lan tỏa ra với tôi vậy.

 null

Hay có gì quý hơn tấm chân tình của chị khách hàng mà tôi rất quý, lần nào chị đi công tác hay đi du lịch về đều có chút bánh kẹo hay chiếc váy nhỏ gửi cho con gái tôi, tôi vui vì dù chị em gặp nhau qua công việc nhưng chị luôn nhớ đến mình. Đó là những điều nhỏ thôi nhưng vô cùng đáng trân trọng với những người làm nghề phục vụ như tôi, làm nghề phục vụ là làm dâu trăm họ, để làm hài lòng tất cả mọi khách hàng rất khó nhưng trong bản thân mình luôn cố gắng và làm với cái tâm với nghề thì sẽ được khách hàng trân trọng và yêu quý. Những sự yêu quý, tin tưởng ấy là danh dự làm nghề của tôi, tôi luôn trân trọng nó và không thể vì những lợi ích trước mắt mà tôi đánh mất nó được.

Tôi muốn nhắn nhủ đến những bạn sinh viên đang học nghề Tài chính Ngân hàng, tương lai các em cũng sẽ là những nhân viên ngân hàng giống như tôi, nhìn bề ngoài nghề ngân hàng hào nhoáng lắm nhưng bên trong đó là cũng là sự nỗ lực với mồ hôi, nước mắt của những người làm nghề. Có những giọt nước mắt đã rơi với 1 đứa mới vào nghề cách đây hơn 7 năm như tôi khi bị chị quản lý mắng, hay khi khách hàng ném tờ giấy trước mặt và quát ầm ĩ, dùng những lời lẽ thô tục với mình, hay những rủi ro trong nghề gặp phải như tiền giả, chi thừa thiếu tiền cho khách hàng… đó sẽ là những kinh nghiệm phải trải qua trong nghề mà bạn nào cũng phải trải qua.

Nhưng sau tất cả những điều đó với sự nỗ lực của bản thân bạn sẽ vui biết bao khi thấy được nụ cười hài lòng của khách hàng, điều đó quý giá vô cùng; bạn được tham dự các cuộc thi của Ngân hàng tổ chức, được đi du lịch khi đạt kết quả tốt… Những cuộc thi, những sự kiện của nội bộ ngân hàng và ngành sẽ giúp bạn được giao lưu với nhiều đồng nghiệp trên cả nước, gắn kết tình đoàn kết, đồng đội của đơn vị. Có nỗ lực và có cái tâm với nghề thì chắc chắn bạn sẽ thành công.

Phạm Thị Diệu Linh - ABBank chi nhánh Hà Nội

Theo Trí thức trẻ

0